Menu
  
Tin tức sự kiện

​[Góc tri ân] – Gửi chút tình người trò trên chuyến đò tri thức

19/11/2019
“Người thầy vẫn lặng lẽ đi về sớm trưa. Từng ngày giọt mồ hôi rơi nhẹ trang giấy, để em đến bên bờ ước mơ. Rồi năm tháng sông dài gió mưa, cành hoa trắng vẫn lung linh trong vườn xưa…” .
Những ngày tháng 11, giai điệu nhẹ nhàng và sâu lắng của ca khúc “Người thầy” vang lên, gợi nhắc về những miền ký ức tươi đẹp của tuổi học trò. Chắc hẳn ai trong chúng ta cũng có những kỷ niệm vui buồn bên mái trường thân yêu, bên người thầy, người cô đáng kính và bên những người bạn chân thành. 
Dẫu ngày xưa ấy đã đi qua nhưng những hồi ức về một thuở đến trường dưới vòng tay thầy cô, bạn bè sẽ không bao giờ phai nhòa để mỗi khi nhớ lại, chúng ta lại mỉm cười vì đã có những năm tháng áo trắng cắp sách đến trường tươi đẹp diệu kỳ đến thế! 
 
Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11
Thời gian trôi qua mau chỉ còn lại những kỷ niệm - Kỷ niệm thân yêu ơi sẽ còn nhớ mãi tiếng thầy cô…
 
Từ khi còn là những cô bé, cậu bé bỡ ngỡ đến trường tới khi trưởng thành, đâu đâu ta cũng thấy có bóng dáng của thầy cô - người cha người mẹ thứ hai trong cuộc đời mỗi người. Có đôi khi vì tính trẻ con ta đùa nghịch trong lớp, không nghe lời nhưng "cha mẹ" vẫn luôn đứng sau động viên, mong mỏi mỗi đứa con từng ngày trưởng thành. Thầy cô uốn nắn ta từng bước đi, từng nét chữ đầu đời đến những trang văn, những dòng thơ đầy xúc cảm,... Dưới ngọn đèn khuya, thầy cô như quên đi thời gian để soạn giáo án, chấm bài thi để rồi sáng mai lên lớp, thầy mang đến những bài học về đạo lý làm người, về lòng yêu thương, những bài kiểm tra với lời phê chất chứa yêu thương…
Thầy cô! Hai tiếng gọi thân thương mà mỗi chúng ta đều mang ơn suốt cuộc đời. Làm sao có thể kể xiết những công ơn cùng những nỗi vất vả của thầy cô. Ai đó đã từng nói rằng, dẫu có đi hết chiều dài của cuộc sống cũng không đi hết những lời thầy dạy, dẫu có bước lên muôn đỉnh vinh quang thì người nâng bước trên từng bậc thang đó là đôi tay không bao giờ mệt mỏi của các thầy, các cô.
 
 Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11
Ai nâng cánh ước mơ cho em, là thầy cô không quản ngày đêm; Ai dạy dỗ chúng em nên người, là thầy cô em ghi nhớ suốt đời
 
Rồi thời gian vẫn cứ trôi đi như những cỗ xe vô hình lăn bánh, thầy cô vẫn lặng lẽ là người lái đò, chở hết lớp học sinh này tới lớp học sinh khác đến bến bờ tương lai. Mấy ai qua sông còn trở lại thăm con đò xưa nhưng những người lái đò ấy vẫn kiên trì làm công việc thầm lặng của mình. Ôi! Cao quý làm sao người thầy, người cô!
Rồi đây những đàn chim bé nhỏ ngày nào sẽ tung đôi cánh trên bầu trời tri thức với hành trang trên vai là những kiến thức quý báu và những lời dạy bảo của thầy cô. Những lời dạy bảo ấy mãi theo ta cùng năm tháng, khi khó khăn nó mãi là điểm tựa để ta dựa vào và cố gắng sống tốt.
 
 Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11
Mai đây dù có bay xa - Ơn thầy nghĩa bạn công sinh thành không quên
 
Hôm nay đây – Nhân ngày Hiến chương Nhà giáo Việt Nam 20/11, chúng ta hãy gửi những lời cảm ơn chân thành đến các thầy các cô vì tình yêu thương, sự chở che chở mà các thầy, các cô đã dành đến cho chúng ta trong suốt những tháng năm qua, các bạn nhé!
 
KB_ Võ
TIN LIÊN QUAN